Anh có biết mơ ước giản dị của em?
Được tỉnh dậy mỗi sớm mai dụi mặt vào vai anh yên ả,
Lắng nghe tiếng leng keng từ những chùm phong linh trước cửa,
Pha cafe cho anh và ngửi mùi thơm sực nức căn phòng.
Những bình hoa theo tháng năm ko lụi tàn trong căn nhà của chúng mình,
Và tiếng trẻ bi bô tập nói ,
Để giấc mơ về từng đêm em ko giật mình thức dậy,
Vì có anh quàng tay ôm em vào lòng.
Mỗi ngày đi qua, em ko biết đến những muộn phiền
Tối tối chúng ta ngồi bên nhau kể về cổ tích tình yêu cho lũ trẻ đang bắt đầu tập hát
Và tự thẳm sâu em ước mình ko bao giờ mất đi niềm ngơ ngác:
Như khi được anh cầm tay lần đầu và nói 2 tiếng yêu thương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét