9 thg 10, 2010

Lãng tử gió

Anh
Chàng Lãng tử Gió lang thang
Bước phiêu du những thảo nguyên đầy nắng
Cát bụi đường trần không níu được gót chân hoang …
Gió lạnh lùng
Nhưng đa cảm
Trái tim chia 2 nữa yêu thương
Một sắt đá để không bao giờ biết khóc
Một yếu mềm để nước mắt chảy vào trong.
Gió không biết dừng lại
Cứ mãi mê với những cuộc hành trình
Con đường dài độc bước cô đơn
Vì Gió là thế
Một mình như thường tình vẫn thế
Nhưng đâu đó sâu trong những cơn mê
Gió vẫn mơ một lối cũ quay về …

Gió lạnh lùng
Nhưng đa cảm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Recent Posts

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...