Lúc bé, tưởng đông bạn là hay! Đến giờ mới hiểu, đông bạn chưa chắc đã có người nào thật sự thân thiết với mình!
Lúc bé, tưởng lớn lên là làm được người lớn! Bây giờ mới hiểu, nhiều tuổi chưa chắc đã trưởng thành!
Lúc bé, tưởng cuộc sống chỉ có hôm nay và ngày mai! Lớn lên mới biết, cuộc sống còn có cả ngày hôm qua !
Lúc bé, tưởng cổ tích là không bao giờ có thật! Đến giờ mới biết, nhiều chuyện có thật còn hơn cả cổ tích!
Lúc bé, tưởng rằng ai cũng tốt với mình! Đến giờ mới biết, nhiều người chỉ tốt với em bé và người đã chết thôi!
Lúc bé, người lớn bảo rằng đánh nhau là xấu! Bây giờ mới biết, đôi khi đánh nhau như trẻ con còn đỡ xấu hơn là ngấm ngầm hãm hại lẫn nhau!
Lúc bé, tưởng khóc là buồn! Bây giờ phát hiện, buồn nhất là không thể khóc được, cứ trống rỗng, tỉnh táo và vô hồn.
Lúc bé, tưởng cười là vui! Bây giờ nghĩ lại, có những giọt nước mắt , còn vui hơn cả một trận cười
Lúc bé, tưởng cô đơn ở đâu xa lắm! Đến giờ mới hiểu, lúc bên nhau, sự ấm áp mới thật mong manh, mà nỗi cô đơn sao lại gần gũi thế?
Lúc bé, tưởng yêu là tất cả?! Lớn rồi mới biết, sau yêu còn có chia tay.
Lúc bé, tưởng rằng mình luôn thích làm người lớn!
Bây giờ mới biết, càng lớn càng thích trở lại lúc bé!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét