6 thg 10, 2010

Tình đơn phương.




Một tình cảm lặng lẽ, đơn phương mà ta ấp ủ, nâng niu và hy vọng. Tình bạn bao giờ cũng là một sự bắt đầu tốt đẹp nhất, liệu có đúng như vậy khi mà trong ta luôn khát khao nhiều hơn thế…


Bắt đầu là một tình bạn, luôn tự dặn lòng không thể có gì vượt qua nó, vì điều đó là không thể. Nhưng trái tim ta một ngày chợt thấy nhớ người, nhớ… Ta chợt giật mình cố ngăn lại tình cảm đó. Tự nhủ lòng chẳng qua chỉ là chút lãng mạn nhất thời, rồi sẽ thoáng qua thôi. Ta luôn bảo chẳng qua ta sống lãng mạn quá, chẳng qua chỉ là cái gì đó chứ không phải tình yêu. Nhưng sao càng ngày nó càng in sâu vào lòng, và đến hôm nay ta thừa nhận với bản thân mình rằng "Ta đã yêu người". Tại sao ta yêu người? Một câu hỏi mà ta luôn hỏi mình, mà không thể tìm ra câu trả lời được.

Luôn tự hào ta là kẻ hạnh phúc nhất vì không vướng vào chuyện yêu đương, khóc lóc của lũ bạn. Vậy mà gặp người, ta như thành con người khác, đánh mất cả lòng tự trọng vốn rất cao của bản thân chỉ để người biết rằng ta yêu người.

Thời gian qua ta đã tìm cho ta một dấu lặng, cố quên mọi chuyện mà góp nhặt những yêu thương mong manh để ghi lại hình ảnh của người, vẫn muốn lưu giữ đâu đó trong sâu thẳm con tim ta, để ngày nào đó lật lại những kí ức đau buồn này, tim ta không đau nhói… thì đó là lúc lòng ta thật sự bình yên!!!

Và ta tự hỏi liệu ta có đủ lòng tin đóng tốt vai trò là một người bạn của người không? Hay một lần nữa làm ta đau và làm người bận tâm, và một lần nữa đánh mất tất cả.

Biết rằng mình đang trở về con đường cũ, biết rằng vết thương chưa lành hẳn, rồi sẽ đau hơn lần trước… nhưng ta không thể làm khác được. Ta luôn muốn biết cuộc sống của người, luôn muốn động viên người trong cuộc sống… dù biết có thể người không cần. Nhưng sao vẫn muốn làm một cái bóng mờ nhạt sau người, nhìn thấy những thành công và hạnh phúc của người đạt được. Với một hi vọng mong manh một ngày nào đó người vô tình quay đầu lại để biết rằng vẫn có một người luôn ở phía sau, luôn sẵn sàng bên người khi người buồn nhất, thất vọng nhất… một người bạn… chỉ là một người bạn… tim ta lại đau nữa rồi!. Ta sẽ thật mạnh mẽ, cứng cỏi đóng tốt vai trò một người bạn… phải che giấu những cảm xúc của ta… từ hôm nay...

Có một câu ta đọc đâu đó rằng "Trong cuộc đời, sẽ có một người làm tổn thương bạn, rồi có một người bạn làm tổn thương họ, sau đó bạn sẽ gặp một người mà cả hai đều nâng niu, trân trọng nhau và sẽ bên nhau suốt đời".

"Yêu một người là chấp nhận lừa dối người ấy rằng tình yêu của mình đã chấm dứt để người ấy không bận tâm suy nghĩ. Và yêu một người là chấp nhận thay thế những giọt nước mắt bằng tất cả nụ cười, dù con tim mình đau đến bao nhiêu.."

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Recent Posts

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...