
Yêu một người ở xa ... là nhìn một cái lá rơi, nghe một làn gió thoảng, cũng đủ để tự hỏi nơi xa kia người ấy đang làm gì. "Tôi không chọn nắng cầu mưa/ Tương tư chẳng kể là trưa hay chiều", nhà thơ Hồ Dzếnh đã viết.
Yêu một người ở xa ... là mong chờ điện thoại của người ấy. Để rồi khi người ấy gọi, bao nhiêu ngôn từ muốn nói bay biến hết. Dù rằng thường ngày như là "chích chòe" - bạn bè vốn hay gọi. Chỉ biết là đang nhớ người ấy thật nhiều, muốn nói mà không nói được.
Yêu một người ở xa ... là điện thoại, laptop luôn là vật bất ly thân dù ở bất kỳ nơi đâu.
Yêu một người ở xa ... là bàn tay tìm cần bàn tay không thấy, chỉ thay bằng những icon yêu thương.
Yêu một người ở xa ... là những lúc thương nghẹn lòng mà không thể ở bên để sẻ chia chút hơi ấm, không dám nhắc đến những nhớ thương vì sợ thương nhớ trào thành nước mắt!
Yêu một người ở xa ... mới nhận ra bản thân có khả năng chờ đợi, có bản lĩnh từ chối tất cả, chỉ dành lại tình cảm cho một người duy nhất quan trọng!
Yêu một người ở xa ... là những phút thật là vui khi nhìn thấy số điện thoại người kia đang gọi.
Yêu một người ở xa ... đi đâu cũng phải đi một mình, mòn mỏi mong chờ đến một ngày nào đó, được gặp nhau, dù chỉ là những giây phút ngắn ngủi!
Yêu một người ở xa ... là đôi khi đi ngoài phố nhìn người ta đi bên nhau hạnh phúc, trao nhau những ánh nhìn ấm áp mà bỗng cảm thấy tủi thân, ghen tị, thèm một cái siết tay để tiếp thêm sự can đảm!
Yêu một người ở xa ... là khi cần một bờ vai để tựa, người ấy sẽ không có ở bên. Khi cần một bàn tay để lau nước mắt, người ấy sẽ không về kịp ............
Nhưng ở cuối con đường nhỏ mang tên "Chờ đợi" - cũng là nơi bắt đầu con đường lớn mang tên "Hạnh phúc", người ấy đang đứng đấy, dang rộng vòng tay và mỉm cười. Phải tự mình đi hết "Chờ đợi" để sánh bước cùng người ấy đi trên "Hạnh phúc". Một mình nhưng vững chãi bước về phía trước, luôn có người ấy đi cùng - không phải ở bên cạnh mà ở trong trái tim.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét