27 thg 1, 2012

Biển chiều.



Vẫn xanh thẳm vẫn một màu biêng biếc
Sóng mênh mông phủ kín khắp biển chiều
Gió dịu dàng ve vuốt cánh buồm yêu
Ào ạt sóng áp mạn thuyền trăn trở.

Ta đã gửi vào gió bao nỗi nhớ
Gió vô tình lặng lẽ chẳng hồi âm
Để lòng ta ôm nỗi nhớ âm thầm
Đang tan nát dưới nắng chiều quái ác.

Hỡi nỗi nhớ bớt đi niềm chua chát
Để tim ta thêm thổn thức một lần
Thơ hỡi thơ sao hồn lại bâng khuâng?
Để nơi ấy ai ngập lòng nhung nhớ.

Mặc đau đớn vẫn làm tim nức nở
Mặc chia li làm mắt vẫn mỏi mờ
Nhớ bóng người làm ai đó ngẩn ngơ
Vẫn khao khát ngập đầy lòng khao khát.

Chiều dần xuống ta vẫn nghe biển hát
Sóng xô bờ bằng điệu nhạc ngàn năm
Đưa hồn ta về chốn cũ xa xăm
Đang nhoà nhạt mờ dần theo năm tháng.

Cánh hải âu chấp chới chiều chạng vạng
Tìm điều chi khi chiều biển dần tàn
Chim hỡi chim sao đời lắm trái ngang
Đã vùi dập ước mơ trong nước mắt.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Recent Posts

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...