27 thg 1, 2011

“Quen” và “quên”


“Quen” và “quên” vốn là 2 phạm trù hoàn toàn khác nhau. Nhưng một thứ ta có thể dần tập trong cuộc sống còn một thứ càng cố gắng thì càng không thể nào làm được. Có đôi khi vì quá quen mà ta nghĩ rằng mình đã quên. Nhưng chính thực tế, chính năm tháng và lòng mình sẽ cho ta thấy được có thực sự quên hay chưa.

Khi ta quen với cảm giác một mình trên mọi con đường, khi ta không còn thấy ghen tỵ với bao đôi tình nhân trong ngày lễ lúc lang thang trên phố, khi ta quen với việc không một tin nhắn chúc ngủ ngon và chào ngày mới, khi ta quen với không một lời hỏi thăm hay nắm chặt tay trong cơn sốt miên man từ một người, khi ta quen với … quá nhiều thứ mà trước đây với ta là cả khung trời kỉ niệm và hạnh phúc….nghĩa là…ta vẫn có thể sống tốt được với cái gọi là “một mình”. Nhưng biết mình đã thực sự quên chưa hay chỉ là “ngộ nhận”.

Những lúc trái gió trở trời ta có thấy hơi thở nặng nề hơn không? Những lúc đi ngang con đường cũ với những khung cảnh ngày ấy như chập chờn, những lúc nghe một bản nhạc ngày nào từ đâu vang lên…. ta có thấy buốt lòng không đây. Những lúc nhìn bao đôi vui đùa hạnh phúc ta có thấy mình của ngày xưa không, rồi thoáng trong đầu như một ước mong rằng từ phía sau có ai đó đưa tay níu lại mình. Khi vô tình có một bòng hình nào đó “trông rất giống” thoáng qua làm mắt ta dõi theo níu bước chân đi cùng một cách vô thức, khi thấy cái nickname quen thuộc lâu nay tắt ngắm giờ bỗng sáng lên với câu báo “...is now online” ta bỗng giật mình, như có một tia sét nào đó vừa đánh ngang tim làm ta chênh chao hơn bao giờ hết, không gõ nỗi một phím mà chỉ ngồi chết lặng từng giờ…. Và còn nhiều, nhiều điều như thế nữa để ta biết được rằng mình quên hay chưa. Nhưng đừng xấu hổ, đừng quá tự gượng ép mình, đừng quá mệt mỏi vì điều đó vì chỉ cần quen thôi ta đã giỏi lắm rồi.

Cuộc sống không phải là cố gắng níu giữ nhưng cũng không phải là xóa sạch hoàn toàn quá khứ. Cuộc sống là khi lấy quá khứ làm hành trang để tiếp tục bước đi. Những kỉ niệm vốn dĩ quá ngọt ngào nên mới để lại nhiều nỗi đau khi nó mất đi. Kỉ niệm, giúp ta biết cảm ơn và thấy cuộc sống của mình ý nghĩa hơn và nỗi đau cho ta bài học đi cùng năm tháng, âu đó cũng là “học phí cuộc đời”.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Recent Posts

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...