21 thg 2, 2011

Cảm ơn anh về tất cả!


Anh! Em nhớ anh, nhớ ánh mắt sau cặp kính mà em chưa một lần hiện lên trong đó, nhớ bờ vai mà em chưa một lần được nghiêng đầu vào đó để cảm nhận sự ấm áp, yêu thương…
Em cố để lấp đi cái suy nghĩ là mình yêu anh, vì yêu đồng nghĩa sẽ mất anh dù chưa bao giờ có anh. Bởi lẽ em biết anh sẽ chẳng bao giờ yêu em vì một người lý trí như anh thì sẽ ko bao giờ nghĩ đến một tình yêu lãng mạn xa vời như thế, phải ko anh?


Con trai thì thường thích được chủ động, được theo đuổi. Em ko biết mình “cá tính” hay ngu ngốc nhưng từ trước đến nay khi em thích một người nào đó em thường nói cho người ta biết vì em ko muốn nuôi lớn cái tình cảm đó thành tình yêu để rồi khi người ta quay lưng đi em lại đau. Nhưng em lại chưa bao giờ thích anh, em nhanh chóng nhớ anh, nỗi nhớ khiến lòng em đau nhưng bớt cô độc vì anh luôn hiện hữu trong em.


Và giờ, em biết mình yêu anh. Có thể đối với anh, em ko phải là con số 0 nhưng lại càng ko phải là số 1. Khi anh biết được “em yêu anh” thì từ nay chúng ta sẽ ko còn những lần nói chuyện vui vẻ, ko còn lời yêu thương giả vờ anh dành cho em, em ko biết mình nên thế nào nữa anh àh.. Em thấy mình mâu thuẫn lắm anh ah. Em ko hiểu sao mình lại yêu anh, có lẽ tình yêu có lý lẽ riêng của nó, ko lẽ nào dễ dàng vậy sao anh?

Có thể anh sẽ nghĩ về em ko tốt, nhưng em ko có lỗi vì điều đó. Có lẽ người em yêu là người em đã nói chuyện mỗi lần online, mỗi lần điện thoại cho em, còn nếu thực tế gặp anh có thể sẽ ko như vậy, có thể anh sẽ ko làm cho em có thể yêu… Nhưng em vẫn mong được gặp anh, được đi bên anh, nắm lấy bàn tay anh, chân trần trên cát đi song song trước biển, được ngồi cạnh anh, tựa đầu vào vai anh ấm áp nhìn về phía xa xăm….


Khi nói ra suy nghĩ, nỗi lòng mình mà người ta ko cảm nhận được thì thật buồn biết bao, phải ko anh? Anh! em yêu anh, em muốn nói với anh điều đó. Có thể tất cả sẽ dừng lại, nhưng em ko thể cứ như thế này mãi được, em nói với anh như thế em ko chờ đợi tình yêu của anh mà chỉ muốn chấm dứt mọi ảo giác và hy vọng của mình, để nghe anh nói là “thực ra anh cũng có đôi lúc nhớ em, nhưng yêu thì ko, và em đừng yêu anh…”. Vì như vậy từ nay em sẽ sống thực chứ ko phải làm người yêu giả vờ của anh, mỗi lần anh nói anh nhớ em, anh yêu em, em rất buồn vì em biết mỗi câu nói em nói với anh là tình cảm thực sự của em nhưng anh nói với em là vì “anh là người yêu giả vờ của em” hay vì anh là con trai nên thế hoặc vì bất cứ lý do gì đó khác….


Anh! em đã suy nghĩ rất nhiều mới mail cho anh và nói với anh điều này. Em xin lỗi khi đã nói ra điều này vì em ko thể lại cứ nuôi lớn tình yêu của mình dành cho anh để rồi một ngày nghe anh nói anh đang song song cùng người khác… Hiểu cho em anh nhé! người yêu của em! cho em 1 lần nữa được gọi anh như thế và có thể là lần cuối cùng gọi anh như thế.


Anh! người yêu của em! Em Yêu Anh! Cảm ơn anh về tất cả!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Recent Posts

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...