1 thg 7, 2011

Cứ thổi đi gió ơi!



Nếu gió có thể thổi tan nỗi buồn thì hãy cứ đến làm tung tóc em và mang nỗi buồn đang luẩn quẩn trong đầu đi giúp em nhé!

Nếu gió làm khô nước mắt đọng trên khóe mắt thì gió hãy cứ lướt qua gương mặt đầy nước mắt này để em biết cuộc đời còn nhiều điều đáng để rơi lệ hơn là buồn rồi khóc!

Nếu gió biết mơn trớn thì hãy tát vào mặt giúp em để em tỉnh táo lại và tiếp tục chuẩn bị hành trang cho những niềm vui còn đang đợi phía trước!

Nếu gió ủng hộ và tán thành những gì em làm thì hãy nắm lấy tay em và kéo em về với những suy nghĩ tích cực gió nhé!

Nhưng mà gió ơi!

Đâu phải lúc nào gió cũng thổi xuôi chiều để nghe em tâm sự mọi điều? Đâu phải lúc nào gió cũng giúp lời em vang vọng trong thinh không khi gió mất hứng và chỉ thở nhẹ nhàng? Gió cũng không thể đến chia sẻ mọi điều cùng em vì gió làm sao biết lúc nào em buồn và cần người lắng nghe? Gió cũng không thể đem hết những hành trình dài và khó nhọc của mình để kể một lượt với em vì em chưa đủ lớn để hiểu hết những gì gió kể. Điều quan trọng là gió không đủ thời gian, gió chỉ lướt qua và vỗ về em trong chốc lát thôi.

Em biết rồi gió à, sao lại để gió làm tất cả cho em được? Em phải biết chọn hướng nào có gió thổi để đón gió vào lòng và tìm hiểu những gì mình chưa biết chứ? Gió đã bảo em đừng chờ đợi gió thổi xuôi mà hãy đi tìm hướng gió để thấy mình luôn xuôi chiều gió còn gì?

Vậy thì gió ơi, thổi tung tóc em, thổi khô nước mắt và mang tiếng cười em đi theo hành trình của gió nhé! Em đã bỏ quên tiếng cười của em lâu rồi gió nhỉ? Gió từng khen em cười đẹp mà không cười nên trông già đi còn gì?

Nếu gió là em, gió sẽ làm gì?

Nếu gió đi qua đời em, gió có thấy em ngốc nghếch?

Nếu gió hiểu em, lúc nào gió mới biết em cần gió?

Hát em nghe gió nhé! Em buồn nè gió ơi!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Recent Posts

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...