Một ngày ... Mong lắm một ngày khi tỉnh giấc, bầu trời vẫn còn ngậm mình trong ánh sáng dìu dịu, đất trời còn thoang thoảng hơi lạnh của sương đêm, anh mở mắt ra và người anh nhớ là em.
Mong lắm một ngày, dù ngoài trời là bão tố là sấm chớp, là cuồng phong thì trong này, em vẫn yêm ấm bình ổn trong vòng tay anh.
Mong lắm đến một ngày, những cơn gió mùa đông lạnh lẽo sẽ không làm em sợ hãi vì đã có anh phía trước luôn chở che.
Mong lắm đến một ngày, bàn tay em sẽ không còn buông thõng mỗi chiều dạo phố, mà được nhẹ nhàng, nằm gọn gẽ trong bàn tay to lớn của anh.
Mong lắm đến một ngày, trên bờ đê đầy gió, cánh đồng vàng ươm mời gọi, em và anh chân trần trên đất đầu đội mũ cói bước đi ung dung không vướng bận.
Mong lắm đến một ngày, ngồi bần thần bên trang giấy trắng, em thả hồn đi hoang theo những giấc mơ hạnh phúc.
Mong lắm đến một ngày, trái tim em run rẩy khi vô tình bắt gặp cái nhìn anh.
Mong lắm đến một ngày, nước mắt em chảy dài trên má vì hạnh phúc anh trao em là quá lớn, vì tình yêu anh trao em là quá nhiều.
Mong lắm đến một ngày, em đau thắt lại khi nhìn thấy anh bị thương …
Mong lắm đến một ngày, em và anh yêu nhau thật nhiều.
Mong lắm đến một ngày ... anh sẽ mãi mãi ở lại bên em ...
(St)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét