Em không cần biết điểm đến là đâu, em chỉ cần có anh bên cạnh thế là đủ cho một quãng đường.
Khi em yêu anh, là em có thêm một ngôi nhà nữa, ấm áp và đầy yêu thương
Khi em yêu anh, là em không chỉ lo cho mọi người trong gia đình em mỗi khi trời trở gió hay có dịch bệnh hoành hoành, mà khi đó, em sẽ hãnh diện cầm điện thoại lên và hỏi bố mẹ anh, có mang áo khoác đi không.
Khi em yêu anh, là khi em biết, mình sống không phải chỉ cho riêng mình, mà là cho cả anh nữa.
Là khi, em chăm sóc bản thân mình nhiều hơn vì em biết anh sẽ lo lắng biết bao nếu em làm mình bị ốm.
Là khi, em không còn đầu trần chạy dưới mưa.
Là khi, em quàng vào cổ mình chiếc khăn ấm áp, em sẽ không để mình bị ho làm anh lo lắng.
Khi em yêu anh, trời đất mơ màng chìm vào mùa thu vàng, những chiếc là vàng sẽ ghi đầy những kỉ niệm của hai đứa, khung cửa sổ nhà kia im lìm nằm theo lớp bụi thời gian cũng nghiêng mình khe khẽ nhìn chúng mình.
Khi em yêu anh, đi trên phố đông người, em cũng không ngại ngùng mà gọi tên anh giữa bao người xa lạ ...
Em sẽ trao cho anh ánh mắt thật êm, em sẽ nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay to lớn, và em sẽ nói cho anh nghe em yêu anh nhiều biết bao ...
Khi em yêu anh , là bất chợt trên phố đông người , em nhìn thấy bóng anh lướt qua, và vội vã đuổi theo ...
Vì khi đó, em thấy anh ở mọi nơi, mọi lúc dù anh có xa em biết bao ...
Khi em yêu anh, là em không một mình đi dọc phố phượng đỏ, bởi khi đó có một kẻ lẽo đẽo nhặt cánh phượng đỏ cùng em.
Là em không một mình khi mùa thu sang , một mình trên phố hít hà hương hoa sữa ,
Là em không một mình khi sắc đào tràn ngập phố ,
Là em, không một mình giữa mùa đông lạnh giá đi dọc lăng bác, ngắm lũ trẻ con chạy nhảy tìm bình yên.
Vì khi đó, bình yên của em đã ở ngay cạnh em rồi.
Khi em yêu anh, là em có những chuỗi ngày hạnh phúc, tối tối, trước khi đi ngủ, nhận được những tin nhắn yêu thương của anh ... là sáng sáng mở mắt dậy là những tin nhắn gọi em một ngày bình yên ... là bất chợt, đang ngồi làm việc, em nhận được tin nhắn anh nhớ em, chỉ thế thôi, cũng đủ để em thấy hạnh phúc nhỏ nhoi thế thôi ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét